Lạc & Tỉnh (Phần 1)
Năm nhất đối với Hoàng quả thực là một quãng trầm dài đầy mệt mỏi. Sự thực rằng niềm tin của cậu vào câu nói thi đại học xong nhàn lắm là hơi quá mạnh mẽ một chút, vậy nên sự khắc nghiệt của môi trường mới này làm cậu quá tải từng ngày một. Bài kiểm tra thì ngày càng dồn dập, còn những điều khiến cậu phải để tâm cũng dồn dập đưa cậu vào guồng quay theo. Như một cánh diều đứng giữa mây cao gió mạnh, đưa đẩy chẳng biết sao mình vẫn trụ trên trời, nhưng cũng chẳng biết sẽ bay được tới đâu.
Mưa vẫn rơi trên cành đào.
YMCONLINE.COM - Pháo hoa vẫn nổ ngoài trời. Đâu đâu ngoài kia tiếng hò reo chúc mừng năm mới dù nhỏ nhưng vẫn có thể được nghe thấy, có lẽ là...
Bóng bay không cất cánh
YMCONLINE.COM – Nhìn từng áng mây lững thững, hắn chợt nhớ tên mình cũng là Mây, nhưng giờ chẳng thong dong như thế nữa. Hắn cười nhẹ. Người đời gắn cho hắn...
Bà nội thích Cô-vy
Chiều hôm qua, tôi nghe bà cãi nhau với mấy người bạn già hàng xóm. Bà tôi bảo, Cô-vy cũng đâu có gì ghê gớm, chẳng qua con người ta thích phóng đại mọi thứ, có một rước lên mười. Lời nói của bà tôi thu về “một trận gạch đá”. Cuối cùng, để kết thúc cuộc tranh luận nảy lửa, mọi người đi tới kết luận, rằng bà tôi đã có dấu hiệu của “bệnh” lẩn thẩn. Dường như đó cũng là lời giải thích thuyết phục nhất cho thứ tình cảm sai trái mà bà tôi dành cho Cô-vy.
Làng của những bức thư
Chưa cần biết Nội nhờ gì nhưng tôi cũng đoán ra, như bao lần khác thôi, cứ tầm cuối tuần thế này kiểu gì Nội cũng sai tôi đi gửi thư giúp Nội, tới một người bạn nào đó giấu tên Nội không kể.