YMCONLINE.COM – Bốn năm thanh xuân – khoảng thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để mỗi sinh viên có trong mình những trải nghiệm đáng nhớ cùng bạn bè, anh chị, hay thầy cô ở giảng đường Đại học Ngoại thương. Khép lại hành trình ấy, không một lễ tốt nghiệp hoành tráng cho K56, không có khoảnh khắc kỷ yếu để hoài niệm cho K57. Nhưng liệu điều ấy có khiến FTUers năm cuối – những người đã cố gắng cả một quá trình – cảm thấy nuối tiếc?
Thước phim ghi lại những kỉ niệm
Trong môi trường năng động như FTU, việc tìm cho mình một nhóm bạn “hợp cạ” để gắn bó là không thể bỏ qua. Nếu bạn thời phổ thông là những người đồng hành qua tháng năm thiếu thời đẹp nhất, thì bạn đại học là những người dìu dắt mình qua tháng ngày học làm người lớn. Bạn Tô Phương Thảo – K57 Quản trị kinh doanh chia sẻ rằng đã “hời” được một người bạn tuyệt vời ở FTU: “Chúng mình chơi với nhau rất hợp, giống nhau từ quan điểm, tư duy đến lối sống. Luôn cùng học, cùng chạy deadline, cùng thức đến muộn rồi “lăn lê bò toài” ở sảnh nhà A hết ngày này qua ngày khác”. Đến giờ, đôi bạn thân ấy vẫn đồng hành cùng nhau, cùng đi đây đó, cùng vượt qua mùa thi cử và cùng đi làm.
Trong số vô vàn những chuyến đi của đời sinh viên, thì có vẻ với các bạn FTUer, quãng thời gian “vô lo vô nghĩ” học quân sự ở Xuân Hòa là ký ức khó phai mờ nhất. Bạn Nguyễn Việt Bảo Hân – K57 CTTT Quản trị kinh doanh đã lưu giữ những kỉ niệm ấy vào trong ống kính nhỏ. Từ các buổi học, giờ nghỉ, lúc chịu phạt, đi ăn, đi cổ vũ bóng sọt, đi Xuân Hòa Bay, đến cả những lúc giặt quần áo, dọn phòng,… đều được bạn ghi lại: “Hồi đó mình đã mang theo bốn cuộn film và một cái máy ảnh lên Xuân Hòa với mục đích lấp đầy chúng bằng những ký ức vui vẻ. Khi chuyến đi kết thúc, mình đi tráng film, in từng tấm ảnh ra, rồi ghi một vài lời nhắn nhủ dành tặng cho mọi người”.
Với các bạn sinh viên cuối khóa, mọi thứ trôi qua thật nhanh và kỷ niệm nào cũng thật đáng nhớ. Ngoảnh đầu nhìn lại cả một chặng đường đã trải qua, thật hiếm có khi nào họ được “cháy hết mình vì tuổi trẻ” đến thế.
Những tiếc nuối về một năm cuối chưa hoàn hảo
Dấu ấn để lại trong năm cuối Đại học thực sự rất đáng nhớ, có thể là những mong muốn được ra trường với một kết quả rực rỡ, một thành tích nổi trội hay đơn giản là được đến trường và gặp gỡ bạn bè, thầy cô nhiều hơn. Sẽ thật nuối tiếc nếu những năm tháng ấy chẳng được trọn vẹn, nhất là khi nhìn lại những dấu mốc đã qua trong một buổi lễ tốt nghiệp chỉ được tổ chức online.
Nghĩ lại, bạn Lê Phương Linh – K56 Kinh tế quốc tế lại có cảm xúc man mác buồn đan xen chút hụt hẫng khó tả: “Lúc chụp ảnh kỷ yếu, mình không mời gia đình tới vì định để đến hôm lên nhận bằng, cũng không thuê áo cử nhân vì cứ nghĩ đằng nào lễ tốt nghiệp cũng mặc. Mình còn nghĩ sẽ “up story” video thầy hiệu trưởng trao bằng, mà giờ chẳng còn cơ hội nữa”. Thật ra, lúc mới nghe tin, Phương Linh không thấy cảm giác gì quá khác biệt, nhưng giờ mới nhận ra đó quả thực là mất mát lớn của thời sinh viên khi ấy.
Nhưng trọn vẹn theo một cách khác
Trong bối cảnh mọi người phải tìm cách để vận hành cuộc sống để nó diễn ra ổn thỏa nhất có thể, tốt nghiệp online cũng như vậy. Nhìn chung, ai cũng đang cố gắng để khiến mọi thứ diễn ra suôn sẻ nhất, thậm chí là “trọn vẹn” theo một góc nhìn khác. Bạn Phạm Ngân Giang – K56 Kinh doanh quốc tế cũng rất trân trọng điều đó: “Mình được xem một vài buổi lễ tốt nghiệp online của một số trường khác, thì thấy thực sự các thầy cô trường mình bỏ rất nhiều công sức và tâm huyết. Bản thân cảm thấy mình rất có kết nối với một sự kiện dù chỉ qua chiếc màn hình máy tính, thấy rằng mỗi một cá nhân đang được tham gia và cùng tạo nên lễ tốt nghiệp tuyệt vời”.
Còn với bạn Nguyễn Tuấn Tùng – K56 Luật thương mại quốc tế, ngoài lễ tốt nghiệp online thì lớp bạn đã sắp xếp buổi gặp mặt online với giảng viên sau khi kết thúc môn thi cuối cùng của khoa: “Trong đó, cô chia sẻ những câu chuyện vô cùng bất ngờ, mà trước đó chưa từng có cơ hội kể. Mọi người trao cho nhau những lời chúc tốt đẹp, lời hẹn gặp nhau vào một ngày không xa, lời hứa mái trường này sẽ luôn mở rộng cánh cửa chờ đón chúng mình trở về…” Đối với Tùng, “đó là một buổi gặp mặt đặc biệt, bằng một cách đặc biệt, tại một thời điểm cũng đặc biệt, và cảm xúc thì trọn vẹn”.
Lời nhắn gửi tâm tình cho hành trình tương lai
Với mỗi sinh viên, năm tháng cuối trên giảng đường Đại học đánh dấu những trưởng thành của bản thân và mong muốn ai ai cũng chứng kiến được sự trưởng thành đó. “Nhưng dù online hay offline thì quan trọng nhất vẫn là quá trình dài mình đã học tập như thế nào. Buổi lễ có hoành tráng nhưng cả hành trình mình không để lại dấu ấn thì cũng không mang lại cảm xúc gì. Kết quả là thứ mà ta thấy sau cùng, còn hành trình sẽ xuyên suốt và tạo cho chúng ta những dấu ấn sau này”. Đó chính là lời gửi gắm chân thành từ bạn Nguyễn Như Cường – K56 Kinh tế quốc tế đến FTUers trên hành trình tạo dấu ấn trong tương lai.
Kết thúc cuộc trò chuyện, Thảo cũng không quên nhắn nhủ các sinh viên hãy có cho mình một hành trình với đầy trải nghiệm: “Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất, mà là người có nhiều trải nghiệm phong phú nhất. FTU là môi trường tuyệt vời để thử sức trong nhiều lĩnh vực mới, có đam mê gì hãy cứ mạnh dạn theo đuổi nhé!”.
“Hãy cố gắng xây dựng network. Khi ra ngoài làm việc, bất cứ khi nào mình gặp vướng mắc gì cần trợ giúp thì luôn có một người bạn nào đó để mình hỏi han”. Trải nghiệm và tạo ra thật nhiều network, đó là lời nhắn của Ngân Giang gửi tới FTUers sau này.
Tạm kết
Chặng đường bốn năm mang tên “Ngoại thương” đã đi đến hồi kết. Dẫu có trọn vẹn hay chưa, nhưng đó cũng là khởi đầu của một hành trình mới. Chúc cho những sinh viên FTU đã, đang và sẽ tốt nghiệp có thể mang theo những hoài bão của bản thân để viết tiếp nên chương mới của cuộc đời. Cánh cổng Ngoại thương luôn mở rộng cửa đón các bạn trở về.
Bởi…
Ngoại thương là nhà.
Xin chân thành cảm ơn các bạn đã tham gia phỏng vấn!
Tiến Đạt – hihihaha